VÔ THỨC. A. /Unconscious – P. /Inconscient – Tp./ 無意識
Vô thức là khái niệm chỉ các hiện tượng tâm lý, hành vi, cảm nghĩ tồn tại ở một cá nhân nào đó mà cá nhân đó không nhận thức được, không diễn đạt được bằng ngôn ngữ cho mình và cho người khác hiểu, đó là những hoạt động thần kinh nằm ở ngoài ý thức của con người.
Trái với ý thức, vô thức không bao hàm thái độ của con người. Lúc ở trạng thái vô thức, con người không nhận xét, đánh giá gì về hành vi, thái độ, ngôn ngữ, cách cư xử của mình. Vô thức thường không kèm theo sự dự kiến trước, không có chủ định nhưng vẫn chi phối hành vi.
Trong trạng thái vô thức, ý thức của con người không hoạt động hoặc hoạt động một cách mờ nhạt. Não bộ không có kiểm soát về tính nguyên nhân và hậu quả, không có mâu thuẫn, nghi vấn, chỉ nhằm thỏa mãn những yêu cầu của bản năng, hành động xảy ra không có yếu tố không gian, thời gian. Trái với những hành vi có ý thức thường là để thỏa mãn những câu hỏi như: tại sao phải làm điều này, việc này sẽ có tiếp diễn và kết cục ra sao…
Có thể lấy một vài ví dụ đơn giản về vô thức trong thực tế: Người bị mộng du hoặc chẳng hạn có một người nào đó tập đi xe đạp. Ban đầu anh ta phải dùng ý thức để điều khiển các động tác như đạp bàn đạp, nhấn phanh, chuyển hướng, cố giữ thăng bằng… Khi đã thành thạo thì anh ta ngồi lên xe và vận hành hoàn toàn tự nhiên mà không cần kiểm soát các thao tác đó bằng ý thức nữa.
Rất nhiều nhà nghiên cứu đã nhất trí với quan điểm cho rằng phần lớn tư duy của con người được bắt đầu từ vô thức bởi vì vô thức là nền tảng của ý thức, nó hàm chứa kinh nghiệm , khuynh hướng, tiềm năng của mỗi người và quyết định nhân cách, khả năng tư duy của người đó.Vô thức bao giờ cũng có trước, vì đó là tiềm năng bẩm sinh mà ai cũng có, nhưng vấn đề là nó có được đánh thức hay không và đánh thức ở mức độ nào. Ý thức là cái có sau, hình thành trong quá trình sống, phụ thuộc nhiều vào hoàn cảnh môi trường. Vô thức và ý thức liên quan mật thiết với nhau, thiếu một trong 2 vế đều dẫn tới tư duy què quặt. Đây chính là chìa khóa , là yếu tố tích cực của sáng tạo, góp phần tạo nên các thiên tài lãnh đạo, thiên tài khoa học, thần đồng âm nhạc, hội họa, văn học, kiến trúc, tâm linh, ngoại cảm… Họ là những người đặc biệt có khả năng trực giác cao, trực nhận tri thức từ vô thức mà đã tạo ra sự khác biệt. Cuộc sống thường xuyên xảy ra tình huống bất ngờ, người có trực giác mạnh sẽ có phản xạ tức thì, tránh được tai hoạ. Các nhà lãnh đạo tài ba có trực giác mạnh mới đón bắt đúng thời cơ tạo dựng cơ nghiệp lớn. Không ít các phát minh sáng tạo khoa học, các sản phẩm văn hóa, các luận thuyết khoa học tự nhiên và xã hội đã được khám phá nhờ trực giác của những người như vậy. Nhiều người đã biết đến việc nhà bác học Mendeleev (1834 - 1907) đã phát minh ra Bảng tuần hoàn các nguyên tố hóa học sau một giấc ngủ. Đó là kết quả của một quá trình nghiên cứu lâu dài của bộ óc hơn người và một niềm đam mê lớn trở thành nỗi ám ảnh ngay cả trong giấc ngủ. Trong chiến tranh thế giới lần thứ II, thủ tướng Anh Winston Churchill đã có vài lần thoát hiểm là do có “linh tính” báo trước.
Vô thức là một trong những nội dung chính của Phân tâm học ( Viết tắt của Phân tích tâm lý học - Psychoanalysis) do Bác sĩ - nhà tâm lý học người Áo Sigmund Freud (1856-1939) khởi xướng nghiên cứu và khảo sát từ năm 1880. Ông đã viết thành cuốn sách mang tên “ Ba luận văn về lý thuyết tình dục ” xuất bản năm 1905, được tái bản và sửa chữa nhiều lần. S. Freud xem vô thức chiếm phần lớn tâm tư con người, ý thức chỉ là phần nhô lên mặt nước của cả một núi băng mà 9/10 chìm dưới nước biển. Ông cũng là người đề xuất việc chữa trị chứng rối loạn tâm lý và bệnh tâm thần phân liệt bằng cách giải tỏa những vướng mắc về tâm lý. Cho đến nay những kết quả nghiên cứu của Freud còn gây nhiều tranh cãi và nhiều người vẫn nghi ngờ hiệu quả của các phương pháp phân tâm học của ông với các phương pháp điều trị khác, nhưng cũng phải thừa nhận rằng ông là một nhà tư tưởng có ảnh hưởng lớn trong thế kỷ 20.(1)
Có một số nhà tâm lý học và thần học chủ trương cho rằng vô thức theo Freud là vô thức được hình thành trong thời kỳ thơ ấu , khác với một kiểu vô thức khác được hình thành trong quá trình sống của con người do bị tai nạn, do tu thiền hay tập luyện mà có hoặc được kích hoạt , kích thích khai mở các điểm đặc biệt trên cơ thể ( chẳng hạn các luân xa) trong những điều kiện nhất định và được gọi là vô thức thích nghi. Quan điểm này phù hợp với lý thuyết của những pháp luyện thiền, Yoga, khí công, cảm xạ … người luyện tập dùng ý chí của mình để “ thanh tẩy” và dần đưa cơ thể vào trạng thái vô thức. Chính trong trạng thái này mà hành giả có thể phô diễn hay thực hiện những hành động phi thường như dùng ý chí di chuyển đồ vật, chữa bệnh từ xa, bay lên không trung, đi trên mặt nước …
Cho đến ngày nay, vô thức với tính phức tạp và đa dạng của nó vẫn là chủ đề cực kỳ khó hiểu đối với các nhà khoa học nghiên cứu tâm lý và thần kinh. Con người hiện đại luôn tự hào về những khám phá khoa học về vũ trụ, về biển cả … nhưng bản thân cơ thể con người nói chung và đặc biệt là những hoạt động của não bộ và hệ thần kinh vẫn còn rất nhiều bí ẩn mà có lẽ chúng ta không thể hiểu hết.
Xem thêm:Mộng du, Trực giác, Não bộ, Thôi miên, Thiền, Yoga
Vô thức là khái niệm chỉ các hiện tượng tâm lý, hành vi, cảm nghĩ tồn tại ở một cá nhân mà nào đó mà cá nhân đó không nhận thức được, không diễn đạt được bằng ngôn ngữ cho mình và cho người khác hiểu, đó là những hoạt động thần kinh nằm ở ngoài ý thức của con người.
Biên soạn: Bác sĩ Nguyễn Thế Dân
(1)Theo
- Stafford - Clark D: Freud đã thực sự nói gì - - NXB Thế giới, Hà Nội, 1998
- S. Freud: Phân tâm học - - NXB Thế giới, Hà Nội, 2000
Tài liệu tham khảo:
1. Bộ môn sinh lý học- Trường đại học y Hà Nội (Nhiều tác giả): Sinh lý học II - NXB Y học 2008
2. Dư Quang Châu – Trần Văn Ba: Cảm xạ học và Đời sống –- NXB Thanh Niên 1999
3. C.Jung & S.Freud - Phân tâm học và văn hoá tâm linh - Nhà xuất bản văn hoá thông tin - 2007
Nghi Thức Truyền Ấn Chứng
Một trong những chủ trương giúp những người hữu duyên có cơ hội chứng nghiệm huyền bí, chứng nghiệm sự hiện hữu của thế giới vô hình. Nghi thức truyền ấn chứng là phương tiện thực hiện chủ trương này.
Nghi thức truyền ấn chứng là phương tiện thiện xảo đặc biệt Thiêng Liêng ban để qua đó vừa giúp được bá tánh thức tâm đồng thời có cơ hội lập công bồi đức và học hỏi thêm về siêu hình. Truyền ấn chứng được xem như một nghi thức giúp người hữu duyên dâng lời cầu nguyện một cách thành tâm lên đấng bề trên và là lần đầu tiên trình diện với đấng bề trên.
Truyền ấn chứng mang lại bằng chứng trực tiếp về thế giới vô hình một cách rõ ràng qua sự chứng nghiệm trực tiếp của bản thân người thọ nhận, qua đó tự bản thân cảm ứng gia trì lực của thần linh để củng cố đức tin. Nghi thức này có thể thực hiện cho nhiều người cùng một lúc, cũng như có thể thực hiện qua điện thoại. Truyền ấn chứng giúp người thọ nhận thay đổi cách cầu nguyện và chuẩn bị tâm lý để tiếp tục chứng nghiệm thêm các bộ môn khác một cách thành tâm.
Nghi thức truyền ấn chứng được biết đến và thực hiện bởi nhiều tông phái huyền bí khác qua tên gọi điểm đạo truyền tâm ấn.
Phương pháp tuy có khác nhau nhưng tất cả cùng chứng nghiệm như nhau về sự thị hiện của thần linh qua thân, khẩu, ý. Gác qua những mục đích cũng như những mong ước cao xa, nghi thức truyền ấn chứng của tất cả các tông phái đều mang lại cho người thọ nhận những kết quả chung:
- Thông điệp xác nhận có một đời sống linh hồn.
- Một hé lộ về thế giới vô hình đang hướng dẫn tâm linh nhân loại.
- Một đức tin mạnh mẽ cho đời sống tâm linh.
Nghi thức này như một phương tiện thức tâm nhanh chóng, việc này được làm thường xuyên không đòi hỏi những điều kiện khắt khe như các tôn giáo hay tông phái huyền bí.
Nó còn được gọi là Truyền ấn chứng thay vì điểm đạo truyền tâm ấn.
Truyền ấn chứng là một phương tiện thiện xảo hữu hiệu hơn mọi lý thuyết kinh điển nhằm mang bằng chứng về thế giới tâm linh. Đây là hồng ân của Thiêng Liêng, không thuộc quyền sở hữu của cá nhân hay tông phái nào. Thực hiện nghi thức này cho người khác được xem như đang mồi chuyền ngọn đuốc theo phương thức vết dầu loang nhằm thắp sáng tâm linh nhân loại.
Lâm Ngọc
http://sieuhinhhoc.com/index.php?topic=266.0Những hiện tượng hình như Thần Linh Ma Quỷ
Tôi thường nghĩ về thế giới siêu hình, và luôn luôn đặt câu hỏi: có hay không? Câu hỏi ấy lớn dần lên theo số tuổi đời tôị Con người càng ngày càng đi gần về phía hố huyệt bi thảm saucùng, cho nên vấn đề có hay không thế giới bên kia, là mối bận tâmcủa nhiều ngườị Và vấn đề này, không sao giải quyết dứt khoátgiữa khoa học và tâm linh. Các tôn giáo đều cho rằng ngoài thân xác, con người còn có linh hồn.
Phật và Chúa nói sau khi con người lìa bỏ nhục thể, phần hồn còn tiếp tục tồn tại ở một thế giớikhác. Chỉ có tin, hay không tin mà thôị Ðem khoa học thực nghiêm ra mà chứng minh, cũng khó. Bản thân tôi đã chứng kiến nhiều sự việc không thể giải thích. Hoặc lý giải theo chiều hướng bắt nguồn từ sự tin tưởng lâu đờị Xin kể lại một cách bình thường như người kể chuyện vui trong lúc họp bạn. Không có ý biện luận hay bài bác.
Giữa thời đại khoa học cực thịnh, con người đã phóng vệ tinh lên tới Sao Kim, Sao Hỏạ Nói về cõi siêu hình thần linh ma quỷ, đã làm cho nhiều người dè bỉu chê cườị Nhưng thâm tâm tôi, ngờ rằng còn có một điều gìđó, không ổn khi ta hoàn toàn phủ nhận một cõi giới mơ hồ với những hiện tượng, mà khoa học cố tình làm ngợ Người chết hiện về bằng xương bằng thịt
Sao Nhót là người bà con bên họ ngoại của tôị Năm mười bảy tuổi, nó bỏ nhà theo du kích, hoạt động lén lút ở địa phươngvà các vùng lân cận. Thỉnh thoảng, có người gặp nó ở những nơi hẻo lánh. Vài năm sau, không còn ai thấy nó nữạ Một số người quen, tiết lộ rằng nó đã rời khỏi nơi đây, gia nhập vào Quân Chủ Lực Miền Việt Cộng. Thời gian trôi qua, chiến cuộc càng khốc liệt hơn, giađình cũng bặt tin nó luôn. Má nó bí mật liên lạc với người trong mật khu, người ta nói nó đã chết trong một trận bom B52. Và tin này, cũng chẳng lấy gì làm xác tín. Có người bày vẽ, nên đi nhờthầy "bắt hồn". Nếu nó còn sống, thần linh sẽ cho biết, và không thể gọi hồn được. Nếu nó chết, thần sẽ dẫn hồn về nhập cốt, để nói chuyện với thân nhân.
Má Sao Nhót nghe lời, tìm đến một bà cốt, nói rõ mục đích của mình. Bà cốt này tu trong một cái am, chuyên nghề đồng cốt, được sự tin tưởng của nhiều ngườị Không khí trong am có vẻ u trầm nhang khóị Aùnh sáng bên ngoài chiếu rọi một cách yếu ớt qua những song cửa sổ luôn luôn được đóng kín. Chính giữa có một bàn thờlớn. Hai bên có hai bàn thờ nhỏ hơn. Tất cả đều che lại bằng nhữngtấm màn màu đỏ. Khi bà cốt vén tấm màn lên, trên bàn thờ hiện ra những bức tượng sơn đỏ, mặt mày dữ tợn, cũng như hiền lành.
Khách đến am, tự nhiên cảm thấy có một vẻ gì linh thiêng huyền bí, vàtỏ lòng kính ngưỡng bằng những cử chỉ hết sực nhẹ nhàng, tránh gây tiếng động. Nói chuyện với nhau cũng bằng những lời thầm thì. Không ai dám nói lớn tiếng trong am. Khi nhang đèn được thắp lên, ánh sáng từ những ngọn đèn cầy, và những cây đèn dầu nhỏ xíu hắt ra, làm bớt đi vẻ âm u lúc đầu, nhưng cũng làm tăng thêm lòng tin vào sự linh thiêng của thần thánh.
Bà cốt đứng chắp tay khấn vái lầm thầm trước bàn thờ.Thỉnh thoảng bà đưa tay cầm dùi gõ vào cái chuông nhỏ trên bànthờ, ba tiếng. Rồi bà bảo má Sao Nhót cũng khấn và xin với thần linhgiúp đỡ. Sau đó, bà cốt ngồi xếp bằng giữa tấm chiếu trải trướcbàn thờ, đầu và mặt che phủ bằng miếng vải đỏ. Những người thâncủa má Sao Nhót, ngồi chung quanh. Khoảng mười lăm phút sau, đầu bàcốt lắc lư, đồng thời hơi thở cũng dồn dập khác thường. Mọi người im lặng chờ đợị
Bỗng, bà cốt nói: "Má ơi, con là Saọ Con về đây thămmá." Giọng nữ của bà cốt chuyển thành giọng nam. Rõ ràng đây là giọng nói của Sao Nhót. Mọi người nửa tin nửa ngờ. Má Sao Nhót trong lúc bấtchợt, không biết phản ứng ra sao, chỉ ngồi im. Có người giục: "Hỏi đị" "Con có khoẻ không?" Má Sao Nhót luýnh quýnh hỏị Mọi người bật cười vì câu hỏi ngớ ngẩn. Sao Nhót, qua xác của bà cốt, nói: "Con đâu còn xác người nữa, mà má hỏi khoẻ hay không.” Dì của Sao Nhót tiếp lời: "Con có phải là Sao thật không?" "Con không biết nói thế nào để dì tin. Má con có thể đặtcâu hỏi để kiểm chứng." "Hồi trước con biết tuổi của ba má, bây giờ con nói đi#?" "Ba tuổi Sửu 51, má nhỏ hơn ba bốn tuổi, má tuổi Tyï 47." "Con hãy nói chuyện về con ngày trước va` chuyện gia đình, để má tin chắc là hồn của con."
"Lúc nhỏ con bị nhiều tai nạn suýt chết. Một lần con bị té giếng, may nhờ có người hàng xóm trông thấy, vớt lên, cứutỉnh bằng cách trút ngược đầu xuống đất cho nước tháo rạ Một lầncon đi coi dien kịch ngoài trời, bị người ta đặt bom phá hoại, cónhiều người chết, nhưng con chỉ bị thương ở chân. Vết thương này làmcon thành tật, đi cà nhắc." Nói đến đây, bà cốt đứng dậy, đi quađi lại trong am bằng những bước khập khểnh, chân thấp chân cao,biểu dien lại kiểu đi của Sao Nhót.
Má Sao Nhót kêu lên: "Trời ơi, đúng là con tôị" Và ba økhóc, muốn chồm lên ôm bà cốt. Những người chung quanh kéo bà lạị Bà cốt ngồi xuống chỗ cũ, nói tiếp: "Những năm trộmcướp nhiều, ba má thường giấu tiền trong áo gối, vàng thì chôn dưới giường ngủ của má..." Má Sao Nhót vừa khóc vừa đưa tay chặn lời bà cốt: "Thôi,con ơi, bấy nhiêu đủ rồị" Hình như bà sợ hồn của đứa con còntiết lộ thêm những điều bí mật khác của gia đình. "Má tin chắc đây làhồn của con. Con hãy cho má biết tại sao con chết?" Hồn Sao Nhót nghẹn ngào bi thiết: "Những năm trong mậtkhu, con khổ lắm, thiếu thốn mọi thứ. Phải di chuyển luôn để tránh bom đạn và càn quét, không thể liên lạc với gia đình."
Dì Sao nhót nói: "Chiến tranh phải hi sinh gian khổ.Chuyện ấy, gia đình hiểu rồị Con hãy cho má của con biết tại sao conchết?" "Con bị sốt rét. Thuốc men không đủ điều trị, lại khôngđược nằm yên nghỉ ngơị Người ta khiêng con trong chiếc võng, chạy từ nơi này đến nơi khác. Sau cùng người ta bỏ con lại giữa rừng, trong một cuộc chạy tránh càn quét. Người ta nói sẽ trở lại đón con,nhưng không có ai trở lại cả." "Rồi con thế nào#?" "Rồi con chết một mình trên chiếc võng treo giữa rừng." Má Sao Nhót khóc than vật vã: "Trời đất quỷ thần ơi,người ta nở lòng nào bỏ con tôi chết thảm. Bao nhiêu năm nay má thươngnhớ đau khổ vì con..." "Thôi, dù sao nó cũng chết rồị Chị nên bình tĩnh, dành thì giờ nói chuyện với con." Mọi người chung quanh vỗ về an ủị "
Trước đây, má được tin con chết vì bom B52. Bây giờ, connói con chết vì bệnh sốt rét. Tại sao lại có chuyện khác nhau#?" "Người cho tin không biết rõ trường hợp của con. Người tachỉ trả lời cho qua chuyện, để gia đình đừng tới lui tìm hiểu, làm lộ tung tích bí mật của những người khác." "Má tin là con đã mất vì sốt rét. Bây giờ, con có muốn nhắn lại với ai điều gì, hoặc yêu cầu má làm điều gì cho con hay không?"
Hồn Sao Nhót nói giọng sầu thảm: "Thôi, má ơi, chết la øhết. Con không muốn gửi gấm cho ai lời gì làm bận lòng người cònsống. Con chỉ yêu cầu má một điềụ Hồn con lang thang vất vưỡng đói khát, má lập cho con một cái bàn thờ, và hằng bữa, xin má cúng chocon một chén cơm." "Má sẽ làm theo lời con. Và con cũng nên phù hộ cho giađình mình được bình yên." "Âm dương cách biệt. Con nhìn thấy mọi chuyện xảy ra tronggia đình, nhưng không có cách nào con làm thay đổi được những việc trên thế gian. Tất cả những tốt xấu, may rủi đều do âm đức của con người, xin má hiểu như thế. Con mượn xác để nói chuyện với mácũng lâu rồị Xác đã mệt, con phải trả xác lạị Xin từ giả má và mọi ngườị Con đi!"
Bà cốt lắc lư cái đầu, thở hắt ra, rũ người mệt mỏị Má Sao Nhót đưa tay lên, chới với: "Hãy khoan! Má còn muốnhỏi thêm. Con chết ngày tháng nào, xác bỏ tại đâu#? Con cho mábiết, để má lấy về chôn cất, và hàng năm làm giỗ kyï cho con" Bà cốt không còn trả lờị Hồn Sao Nhót đã thăng. Trước khi ra về, ngoài mâm hoa qua cúng trên bàn thờ, máSao Nhót gởi lại một số tiền công cho bà cốt, nhưng bà khôngnhận tiền. Bà nói bà chỉ làm phước, và giúp đỡ mọi người theo ýcủa đấng thiêng liêng.
Cuối tháng Tư, năm 1975. Những kẻ từ rừng núi tràn vềlàng mạc, thành phố. Họ hân hoan rộn rã. Cờ đỏ bay phất phới khắpnơị Bao người ra đi ngày nào, bây giờ, trở lại đoàn tụ với giađình. Tiệc lớn tiệc nhỏ bày ra, đón mừng thân nhân. Trong khi người ta say sưa kể lại những thành tích anh hùng và những thắng lợi, má của Sao Nhót ngồi rầu rĩ trước cửa nhà. Bà nhớ con,nếu nó còn sống, thì gia đình bà cũng vang rộn tiếng cười trên bàn tiệc.
Hai tháng saụ Một người bộ đội, mang quân hàm thượng úy, bước khập khểnh, chân thấp chân cao, đi về đứng trước hiên nhà ma ùSao Nhót. Anh ta cởi bỏ chiếc ba lô xuống thềm, tay che lửa, bật quẹt, khum đầu đốt điếu thuốc. Má Sao Nhót ra trước nhà, thấy người bộ độị Bà đứng ngó sửng. Khi anh ta vừa ngẩng đầu lên, bà dội ngược lại, hoảnghốt: "Trời đất! Nam Mô A Di Ðà Phật. Sao ơi, con sống khôn thác thiêng, đừng hiện về nhát má tội nghiệp." Người bộ đội cười: "Má không nhận ra con sao#?" Nghe thế, bà lấy lại bình tĩnh: "Má nhận ra con, nhưng conđã chết rồị Má đã lập bàn thờ." "Ai nói với má là con chết?" "Người trong mật khu nói con đã chết. Má tới am nhờ thầygọi hồn, và hồn con đã về nói chuyện với má."
Người bộ đội ấy chính là Sao Nhót, anh ta cười lớn: "Ối, cái loại đồng bóng bày trò mê tín dị đoan, lừa gạt người tạ Ma ùtin làm gì!" Sao Nhót vừa nói dứt lời, bà nhào đến ôm người con bằngxương bằng thịt. Và bà khóc còn nhiều hơn ngày nghe tin con chết.
Tôi kể lại chuyện này cho thầy tôi nghe, đồng thời cũngnêu lên những thắc mắc:- Tại sao bà cốt từ giọng nói của người đàn bà, có thể chuyển thành giọng của đàn ông, mà lại giả đúng giọng củaSaoNhót? - Bà cốt xa lạ với gia đình của Sao Nhót. Tại sao bà biếtđược những tai nạn lúc ấu thời của Sao Nhót? - Có những bí mật của gia đình, chỉ người trong nhà mớibiết. Tại sao bà cốt biết được chỗ giấu tiền và vàng của má Sao Nhót?
Thầy tôi nói, thầy tin rằng có hai thế giới hữu hình vàvô hình, sống đồng thời trong một không gian mà không hề ngăn ngại lẫn nhaụ Trong thế giới vô hình có những chúng sinh, người đời thường gọi là thần linh, ma quỷ. Sách nhà Phật có nói, chúng sinh ở thề giới này, đươngnhiên có được: - Thần túc thông (nghĩ đến nơi nào, thì đến được nơi ấy ngay,không cần phải di chuyển để vượt qua không gian và thời gian). - Tha tâm thông (biết được ý nghĩ của người khác). Ðồng cốt, cũng có người lợi dụng sự mê tín để lừa mị người khác, kiếm ăn. Cũng có người là đồng cốt thật. Trường hợpcủa Sao Nhót, bà cốt "lên" thật, nhưng không phải hồn của Sao Nhót. Theo lời thầy tôi giải thích, tại địa phương của gia đình Sao Nhót, có con ma, nó biết ý định của má Sao Nhót. Nó đi theo đến am của bà cốt, và giả hồn của Sao Nhót, nhập cốt để đánh lừa hưởng chút hương hoa dâng cúng, hoặc dối gạt người đời, lấy sự đùa giỡn làm vuị Nó giả đúng giọng của Sao Nhót và những tai nạn, vì nó biết rõ Sao Nhót từ lúc ấu thơ cho đến lúc trưởng thành. Nó biết những bímật gia đình Sao Nhót, vì nó nhìn thấy được những hành vi, đọc được ý nghĩ của người đờị Có lẽ, ngoài cách lý giải của thầy tôi, không có câutrả lời nào đáp ứng thoả đáng được những câu hỏi nêu trên.
Lâm Chương
http://sieuhinhhoc.com/index.php?topic=303.0 Chuyện chữa bệnh bằng phép lạ.
Khó tin chuyện chữa bệnh bằng... phép
(Dân Việt) - Dù xã đã có trạm y tế nhưng một số người Mày, người Khùa ở hai xã Dân Hóa, Trọng Hóa (huyện Minh Hóa, Quảng Bình) vẫn tin vào những cách chữa bệnh bằng... bùa chú.
Giấc mơ kỳ diệu
Sau những cánh rừng lúp xúp nơi người Mày và người Khùa sinh sống, theo tìm hiểu của chúng tôi, hầu như bản nào cũng có một “thần y” chữa bệnh bằng bùa chú. Họ dùng “phép thuật trời cho” để chữa bệnh cho dân làng. Và, không giống như ở dưới xuôi, nơi luôn… khủng hoảng thừa những “thần y”, những người luôn vỗ ngực là được ăn “lộc thánh”, “lộc trời” rồi có khả năng chữa khỏi tất tần tật những loại bệnh, kể cả tứ chứng nan y.
Bà Hồ Thị Mung, ở bản Kai, kể chuyện mình bị “đẩy” lên núi và học được cách chữa bệnh kỳ lạ.
Ở tất thảy những bản làng vùng biên giới nơi chúng tôi qua này, mỗi nơi chỉ có một người biết chữa bệnh theo phương pháp lạ kỳ này chứ không có người thứ hai. Người ở đó bảo, nghề ấy trời cho ai người đó hưởng, có muốn cũng không làm được và có làm cũng chẳng ai tin.
Chúng tôi vào bản Dộ (xã Trọng Hóa) nơi có đông đảo người Mày và người Khùa sinh sống. Cùng đoàn với chúng tôi có thiếu tá Đinh Xuân Long - cán bộ Đồn Biên phòng Ra Mai. Theo giới thiệu của thiếu tá Long thì trưởng bản Dộ, ông Hồ Phoong cũng biết cách chữa bệnh khó tin này.
Nhà ông Hồ Phoong ở đầu bản, ngay con suối gầm gào. Con suối này là cản vật khiến đồng bào triền miên khốn khó. Cứ hễ trời mưa là nước lại cuồn cuộn, không thể nào qua được. Ông Phoong tuổi chừng ngoài 50, dáng chắc nịch, da đen bóng. Nói chuyện về “nghề y” của mình, ông bảo, nghề này không ai dạy. Ông biết chữa bệnh là do một… giấc mơ đem lại. Giấc mơ thần kỳ đó đến với ông khi nào ông cũng không nhớ đích xác nữa, chắc cũng ngót 20 năm rồi.
Người Mày và người Khùa thường sống gần nhau, vào đây lập bản từ khi đất nước thống nhất. Những ngày xa xưa đó, theo ông Phoong, dân bản ông hoàn toàn xa lạ với thế giới bên ngoài. Chuyện xuống trung tâm huyện, thậm chí ra xã thôi với đồng bào ở đây khó chẳng khác gì bắc thang lên trời.
Ngày ấy, bốn bề là rừng núi u tịch, hễ rời bản là phải đi theo tốp bởi sợ thú rừng thình lình ăn thịt. Cuộc sống của người Mày, người Khùa bị phong tỏa các hướng nên phải tự túc mọi thứ. Bởi một mình chống chọi với thiên nhiên hà khắc nên theo ông Phoong, người dân đã phải tự thích nghi, tự tìm các bài thuốc hay những phương pháp chữa bệnh riêng biệt của mình. Thổi thần chú, cũng là một trong những phương pháp chữa bệnh đó.
Ngày trước, hễ vướng vào bất cứ chứng bệnh nào thì người dân đều đi tìm thầy để thổi. Nhưng giờ, ông Phoong bảo, phép thổi chỉ màu nhiệm với những vết thương do bị tác động từ bên ngoài, chứ còn nội thương thì phải dùng đến thuốc Tây. “Cái nào tốt thì mình dùng thôi, ngày xưa đi lại khó mới thế, giờ thì có bộ đội, có bác sĩ rồi, không phải thổi nhiều nữa!” - ông Phoong thật thà cho biết.
Không biết sự linh nghiệm của thuật thổi trên thế nào nhưng quả thực, người dân nơi đây và ngay cả những người ở xuôi lên công tác đều tin lắm. Bất cứ ai bị tai nạn, gẫy chân gẫy tay hay sưng tấy do bị va đập đều đến nhờ ông làm phép thổi để chữa trị vết thương. Ông Phoong bảo, ông không thể nhớ hết những người đã nhờ ông mà thoát khỏi tai ương. Bây giờ, thỉnh thoảng, ngày tết, ngày hội, họ vẫn đến nhà uống cùng ông chén rượu để thay lời ơn huệ.
Phép màu bí hiểm
Theo ông Phoong, mỗi vết thương có một bài chú để thổi khác nhau, tùy độ nặng nhẹ và tùy vị trí trên cơ thể. Khi người trị thương mang lễ là 2 vò rượu tới, ông sẽ phải chẩn đoán xem vết thương đó nặng nhẹ thế nào. Sau đó, bày 2 vò rượu đó ra mâm, ông lấy những cây nến được nặn từ sáp ong cắm xung quanh.
Không biết sự linh nghiệm của thuật thổi trên thế nào nhưng quả thực, người dân nơi đây và ngay cả những người ở xuôi lên công tác đều tin lắm.Nếu là những vết thương bình thường thì chỉ cần 2 đôi, nhưng nếu vết thương ảnh hưởng đến cả xương thì phải cần đến 5 đôi nến. Khi những ngọn nến đã cháy đều, tỏa hương ngan ngát, ông mới nhắm mắt niệm chú để mời “ma mút” về, sau đó hít thở thật sâu và thổi vào vết thương của bệnh nhân.
Mỗi lần thổi phép như vậy thường kéo dài chừng nửa tiếng và một điều kiêng kỵ là trong khoảng thời gian đó, cả hai đều không được nói bất cứ một câu nào. Ông Phoong bảo, nếu ai đó không thể “giữ mồm giữ miệng” thì không nên trị thương bằng cách này. Bởi chỉ cần một tiếng nói nhỏ, ngay lập tức “ma mút” sẽ tức giận mà bỏ đi, bao nhiêu công sức cũng thành dã tràng xe cát. Không những thế, chọc giận “ma mút” là một điều vô cùng nguy hiểm bởi có thể “ma mút” sẽ không bao giờ quay lại nữa, ông mất khả năng đặc biệt..
(Còn nữa)
Đào Thanh Tuy
--------
" Có lẻ đây là cách TL yểm trợ cho con người tại các nơi điều kiện y tế còn khó khăn"
TT
Với cách thức như vậy, ông Phoong nói chắc như đinh đóng cột rằng, ông chưa từng thất bại trước bất cứ bệnh nhân bị ngoại thương nào.
Ông dẫn chứng, mấy năm trước, anh Hồ Phum, là công an viên ở bản Tà Vầng, bị gỗ đè gẫy lòi cả xương đùi. Vết thương đó nếu dùng các biện pháp bó bột thông thường, người bệnh phải nằm một chỗ cả mấy tháng mới may ra nhúc nhắc đi lại được. Thế nhưng, khi Hồ Phum nhờ ông thổi phép, chỉ gần tháng sau, dân bản lại thấy anh đi vác gỗ như chưa hề bị thương.
Ông Hồ Phoong (ngồi giữa) nói chuyện về bùa phép chữa bệnh của mình.
Học chữa bệnh từ… thần núi
Có một điều trùng hợp lạ lùng là tất cả những “thần y” ở chốn đại ngàn mà chúng tôi từng gặp ấy đều bảo, họ học được cách thổi phép chữa bệnh trên từ… đấng siêu nhiên. Bà Hồ Thị Mung (56 tuổi) ở bản Kai, ông Hồ Sinh (45 tuổi) ở bản Ka Đinh (xã Dân Hóa) đều được “giời” ban cho “khả năng đặc biệt” từ việc bỗng dưng lên núi và mất tích như thế.
Nhà ông Hồ Sinh có rất nhiều những két bia, xếp ú hụ một góc. Ông bảo, bia ấy là của bệnh nhân, họ đem đến để cảm ơn bởi nhờ ông mà họ thoát khỏi nhiều chứng bệnh hiểm nghèo. Theo Hồ Sinh thì bằng việc “thổi phép”, ông có thể chữa khỏi nhiều loại bệnh như gẫy tay, bong gân, thấp khớp, đau lưng, tức ngực thậm chí cả bệnh… ung thư.
Hồ Sinh kể, ông có khả năng siêu việt này đúng 12 năm về trước. “Mình không học của ai cả, tự nhiên thần núi cho thôi!”. Hồ Sinh tự hào nói. Theo Hồ Sinh thì hôm đó, đang ngồi ở nhà thì ông thấy ruột gan nóng như lửa đốt, cái lưng muốn nằm mà cái chân cứ hấp háy muốn đi. Không thể ở yên, như ma xui quỷ khiến, ông lấy gùi, lấy rựa và nhắm đỉnh núi ngay sau nhà mà bước.
Ông đi mà chẳng biết mình đi đâu, mang gùi mang rựa đi theo làm gì. Đi miết đến chiều thì tới đỉnh, chọn một cái hang thoáng đãng, ông vào đó bó gối ngồi thu lu. Mấy ngày sau, chẳng thấy ông về, vợ con, anh em cùng dân bản búa xua đi tìm khắp nơi mà không thấy. Khi đó, ai cũng nghĩ ông bị thú dữ ăn thịt mất rồi.
Ở trên hang, ông cứ bó gối ngồi như thế, không ăn không uống. Trong lòng thấy nhớ vợ nhớ con lắm nhưng cái chân nó không cho bước, cái mặt nó không cho ló khỏi cửa hang.
Đến ngày thứ 7, tự dưng ông thấy trong người nhẹ nhõm, chẳng bảo thì cái chân cũng bổ ra về. Ra ngoài, ánh sáng mặt trời làm ông lóa mắt. Ăn lá cây, uống nước suối, mãi một lúc lâu sau ông mới thấy quen dần với cuộc sống chốn “hồng trần”.
Lê bước xuống núi, bỗng dưng ông nhớ lại tất cả những thứ vừa xảy ra với mình trong suốt mấy ngày qua. Ông thấy khi ở hang, ai đó cứ nói văng vẳng vào tai mình những câu thần chú có thể giúp người trần mắt thịt chữa… đủ loại bệnh tật trên đời.
Khuyến cáo dân đến trạm y tế
Hôm chúng tôi đến nhà Hồ Sinh, ông bảo, ông vừa bị “bắt” lên núi lần nữa cách đây có mấy hôm. Lần này ông chỉ “phải” ở hang có 3 ngày. Tuy thời gian ngắn hơn lần trước nhưng ông đã “lĩnh hội” thêm một số “bài chú” mới. Những “bài chú” này sẽ giúp “kỹ năng thổi phép chữa bệnh” của ông được hoàn hảo hơn.
Đồn biên phòng, chính quyền địa phương khuyến cáo người dân không nên quá tin vào cách chữa bệnh này mà nên đến các trung tâm y tế, trạm xá để được chữa trị để đảm bảo an toàn cho sức khỏe cũng như sinh mạng của mình.Sau khi “xuống núi”, ông chữa bệnh tại nhà. Ông bảo, ông có thể chữa cả thảy 32 loại bệnh và đã chữa cho cả nghìn người, không những người trong bản mà người ở đồng bằng cũng lặn lội tìm đến.
Những bệnh bình thường, theo ông thì chỉ thổi mất 1 tuần, còn bệnh liên quan đến gan thì thổi 1 tuần rưỡi, ung thư thì chỉ mất có 2 tuần là… khỏe như thường. Ông chữa bệnh không lấy tiền, ai khỏi thì biếu ông két bia. Ông bảo, từ khi trên núi về, ông bỗng nhiên thích uống bia chứ không uống rượu.
Theo thiếu tá Đinh Xuân Long - cán bộ Đồn Biên phòng Ra Mai thì cộng đồng người Mày và người Khùa sống dưới tán rừng Trường Sơn vốn lưu giữ nhiều chuyện lạ kỳ mà tới giờ vẫn chưa thể lý giải.
Về cách chữa bệnh lạ lùng trên, theo thiếu tá Long thì hiện tại, nhiều người vẫn lựa chọn cách chữa bệnh lạ lùng này thay bằng việc đến các trung tâm y tế, trạm xá. Tuy nhiên, đồn biên phòng, chính quyền địa phương khuyến cáo người dân không nên quá tin vào cách chữa bệnh này mà nên đến các trung tâm y tế, trạm xá để được chữa trị để đảm bảo an toàn cho sức khỏe cũng như sinh mạng của mình.
" Có lẻ đây là cách TL yểm trợ cho con người tại các nơi điều kiện y tế còn khó khăn"
Bình luận trên của Khương rất chính xác . Hầu hết các phóng viên khi tường thuật lại những hiện tượng huyền bí như thế này thường không tận mắt chứng kiến mà chỉ toàn nghe kể lại vì vậy sẽ thiếu những chi tiết cần thiết để những nhà siêu hình học có thể giải thích một cách rõ ràng những hiện tượng này .
Thành Lan