Bàn về Tâm linh và Tâm thức
Có một điều gì đó cựa quậy sống động từ sâu thẳm đời sống tinh thần, một khi Ngộ ra được, sẽ giải tỏa và sử dụng được kho năng lượng vô hạn của Bản thân…
- Nhìn suốt, dọc theo cả một chiều dài không điểm đầu và điểm cuối của trục thời gian, không có cái gì có trước, cái gì có sau. Chỉ tuyệt đối một điều là sự chuyển hóa của Năng Lượng -> Tinh thần -> Hội tụ -> Vật chất -> Sức mạnh -> Năng lượng.
Ví dụ như: Năng lượng Vũ trụ, nhờ Tinh Thần của Thượng Đế, được hội tụ vào một Hố Đen -> Những Mặt Trời -> Sức mạnh…-> Trong quá trình tồn tại của nó trong sự tương tác của môi trường Năng lượng…dần trở về trạng thái ban đầu là Năng lượng…lan tỏa, trả về cho Vũ trụ…Bản thân mỗi người chúng ta cũng thế thôi, từ sự chuyển hóa như thế từ Cha Mẹ….
- Nếu ví Con Người như một Hộp Kính :
• Vị trí không gian mà nó được đặt là Ý THỨC
• Những thứ được xếp trong nội tại của Hộp Kính là BẢN THỨC
• Thế giới bên ngoài Hộp Kính là VÔ THỨC
• Khả năng cảm thụ áng sáng từ bên ngoài vào Hộp Kính là TIỀM THỨC
• Hình ảnh thế giới bên ngoài soi vào Hộp Kính là SIÊU THỨC.
Chúng ta hãy tưởng tượng, nếu mỗi người là một Hộp Kính với những kích cỡ, hình thù khác nhau, thậm chí không giống cả về sắc màu làm nên chất liệu của Kính ( và đó là điều có thực mà Thượng Đế đã tạo ra ), thì NGŨ THỨC đó phong phú, đa dạng biết bao nhiêu…
- Con người với muôn vàn sự hữu hạn bị ràng buộc bởi Tri thức, không thể tự lí giải được bao nhiều điều thuộc về Thế giới, nên đưa ra những Khái niệm – Biểu tượng
(TRỜI) : Những quyền lực huyền bí mà Con Người không thể hiểu
– PHẬT : Những đức tính tự giải thoát mà Con người bình thường không thể vươn tới .
– THẦN : Những năng lực siêu phàm mà Con người Bình thường không thể tưởng tượng
– THÁNH : Những phẩm chất vĩ đại mà Con Người bình thường không thể có
– MA QUỈ : Đại diện của những xấu xa kinh tởm mà Con Người bình thường vốn không có. Những tàn ác ghê sợ mà Con Người bình thường không thể gây ra.)
Trong đó, các bậc Phật, Chúa, Thánh, Thần,..v…v, ngoại trừ (Ma, quỷ), mà con người tôn gọi chung là "Các Đấng Thiêng Liêng Cao Cả", đó là những Bậc Thánh Nhân đã liễu ngộ và đạt tới đỉnh cao của sự Minh Triết, đỉnh cao của sự hoàn hảo: Chân - Thiện – Mỹ.
Con người thông minh hơn muôn loài, làm được tất cả mọi thứ, nhưng tất cả đều không bằng một phần nhỏ những năng lực mà Thượng Đế đã tạo ra và ban tặng cho loài Người. Bởi vậy trên thực tế, Con Người đã phá đi cái hoàn hảo để làm ra cái không hoàn hảo. Rốt cuộc sự phá hoạị mới là điều Con Người đã thực làm. Vì thế, từ thưở sơ khai cho đến muôn năm sau, Con Người chỉ thêm chứa chất đầy đau khổ, nỗi niềm bởi những quẩn quanh của Quyền lực và ích kỷ, mãi đi tìm sự giải thoát trong Nghệ Thuật & Tôn Giáo – với nền tảng tinh thần căn bản rằng : cái gì chưa hiểu hãy suy xét bằng Đức Tin, và Đức Tin của Con người là chỗ dựa Tâm Linh cho những điều không thể giải thích…Nhờ vậy mới mong giữ lại được những Giá trị tuyệt đối trong chính đời sống của mình mà phát triển hài hòa với Thế giới
- Chúng ta có Ba Con Đường ( Con đường VẬT LÝ là Đi – Con đường Giác Ngộ là Đến – Con đường TÂM LINH là Về ). Cội nguồn, dòng chảy tinh thần của Cuộc Sống là Đức Tin. Dù bằng Con đường nào thì điều đó luôn có bản nhất của Hành trình trải nghiệm, thấu hiểu sự khổ ải mà cảm thông với Nhân Thế, chứ không phải bị chết mòn mỏi. Đặc biệt khi người ta đứng trước ranh giới của Sự Sống & Cái chết, thì NGŨ THỨC nói trên HỢP LÀM MỘT – “VẠN VẬT ĐỒNG NHẤT THỂ. Trong khoảnh khắc, gọi là GIÁC NGỘ, để sau đó đi đến sự Siêu Thoát, hay có cơ may trở lại với Sự Sống An Hòa.
(Trích: Nguyễn Tất Thịnh và có chỉnh sửa)
http://nangluongcuocsong.com.vn/ReadMessage.php?news=136&boy=15&it8x=27&title=Ban-ve-Tam-linh-va-Tam-thuc-.html